Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
- Biện pháp tu từ:
+ So sánh "Nước gương trong soi tóc những hàng tre", "Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè"
+ Nhân hóa "Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng''
- Tác dụng:
+ Với việc sử dụng biện pháp so sánh, Tế Hanh vừa giúp câu thơ thêm sinh động, gợi hình, gợi tả, gợi cảm mà còn vẽ lên một bức tranh tuyệt đẹp về quê hương. Mà nổi bật ở đây là nước của con sống quê hương, nó trong suốt như gương vậy. Hơn nữa, ở câu thơ tiếp theo, tác giả tiếp tục so sánh "tâm hồn tôi" là "một buổi trưa hè" khiến người đọc thêm thích thú, có những liên tưởng độc đáo. "Tâm hồn tôi" ở đây hay chính là tâm hồn của tác giả, là một tâm hồn đang đắm chìm vào những ngày hè với biết bao kí ức tuổi thơ tươi đẹp.
+ Việc sử dụng thành công thủ pháp nhân hóa khiến câu thơ đặc biệt là sự vật được nhân hóa thêm sinh động hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Xem thêm:
Bốn câu thơ thể hiện một tình yêu thiết tha đối với quê hương, chọn một đề tài quen thuộc.
- Câu thơ mở đầu: giới thiệu, giống như lời nói thường, một lời nói tự nhiên xuất phát từ tâm hồn tác giả. Dường như cái con sông ấy đã đi vào sâu thẳm tiềm thức nhà thơ và con người nơi ấy, để mỗi khi nhắc đến, họ lại nói bằng một giọng bình thản và thân thương.
+ Tính từ "xanh biếc', "trong" gợi mở sự thanh khiết và nên thơ của dòng sông quê.
- So sánh: "nước gương", tô đậm sự thanh bình tuyệt đối của dòng sông. Ở đây, ta còn nhận thấy cái êm ả của cuộc sống thanh bình bên dòng sông đã phản chiếu cả sự thơ mộng, trong sáng trong tâm hồn tác giả.
+ Nhân hóa "soi", "tóc", biến không gian nghệ thuật hai bên bờ sông thành nhân vật của mình, nhà thơ muốn gợi lên cái "hồn", cái tình của con sông quê. Hàng tre trở thành dân quê, với những sinh hoạt giống con người, hay chính con người yêu quê hương quá, mà nhận ra cả bóng dáng của chị, của mẹ bên con sông yêu thương.
+ Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè/ Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng:
Lại thêm một phép so sánh tuyệt đẹp. Cái nắng của buổi trưa hè là nắng gắt, như tâm hồn tràn đầy nhựa sống và tình yêu thiết tha với quê hương của tác giả vậy. Nó mở ra một khung cảnh trữ tình đầy duyên dáng. Nắng không "chiếu", không "soi", mà là "tỏa", có lẽ chỉ từ tỏa mới có thể diễn tả được hết cái tấm lòng bao la muốn tỏa sáng trọn vẹn dòng sông quê. Sức nóng của mùa hè- sức sống của tác giả, điều đó đã nuôi dưỡng tâm hồn ông, vun đắp những khát vọng đẹp và biết bao nhiêu vần thơ hay về quê hương.
-> Không phải ngẫu nhiên mà khổ thơ được đặt ở vị trí đầu bài thơ. Chưa phải là nỗi nhớ day dứt, nhưng khổ thơ vừa gợi đề tài, cảm hứng của toàn bài, lại kín đáo gợi mở lòng yêu nước bền chặt, sâu nặng. Rất khéo léo, Tế Hanh đã nhắc nhở biết bao nhiêu người về những vẻ đẹp bình dị mà đáng trân trọng của quê hương đất nước mình.
Chúc bạn học tốt!
Đừng quên vote5* và cảm ơn nếu thấy hay nhé!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin