

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Chí Phèo của Nam Cao là kiệt tác của trào lưu văn học hiện thực. Viết về mảng đề tài dường như đã quá quen thuộc là nông thôn, người nông dân nhưng nhà văn Nam Cao vẫn khẳng định được chỗ đứng vững chắc của mình khi đã “đào sâu” , khám phá đời sống của người nông dân ở mặt bản chất nhất để thấy được nỗi khổ khủng khiếp nhất của họ. Đó không chỉ là nỗi khổ vì đói nghèo, vì áp bức mà còn là bi kịch về tinh thần khi bị tha hóa và bị từ chối quyền làm người ở người nông dân nghèo trong xã hội đương thời xưa.
Truyện ngắn Chí Phèo xoay quanh cuộc đời và số phận của Chí Phèo, một anh canh điền hiền lành, chất phác nhưng bị cường quyền đẩy đến bước đường cùng và cuối cùng bị tha hóa cả về nhân hình lẫn nhân tính, trở thành con quỷ dữ bị cả làng ruồng bỏ. Bi kịch khủng khiếp nhất trong cuộc đời Chí Phèo không chỉ là bi kịch tha hóa, đánh mất phần lương tri mà còn là bi kịch bị từ chối quyền làm người.
Nếu môi trường sống đen tối của nhà tù thực dân đã làm Chí tha hóa về nhân hình cái đầu trọc lóc, cái răng cạo trắng hớn, người xăm trổ những hình vẽ kì dị thì khi chấp nhận làm tay sai cho Bá Kiến thì phần nhân tính, cái hiền lành, lương thiện trong Chí bị tha hóa. Từ một anh canh điền hiền lành, chất phác, Chí đã trở thành cơn ác mộng của toàn bộ người dân làng Vũ Đại, trở thành con quỷ dữ mà người ta phải sợ hãi, xa lánh.
Chí Phèo sẽ mãi trượt dài trên con đường tha hóa, sống mãi trong cái cái, tỉnh tỉnh mê mê trong hơi men và tội ác nếu như không có tình thương của Thị Nở làm thức tỉnh. Sự quan tâm chân thành cùng bát cháo hành được nấu bởi người phụ nữ xấu xí bị cả làng hắt hủi, coi thường như THị Nở đã làm Chí cảm động, phần nhân tính trong Chí được đánh thức. Chí ý thức được mọi tội ác mà mình đã gây ra, Chí khát khao được làm hòa với mọi người, khát khao trở lại con đường lương thiện và Thị Nở chính là cầu nối để Chí có thể trở về với con đường lương thiện ấy.
Khát khao lương thiện, khát khao hạnh phúc trong Chí lớn đến mức thay đổi cả những thói quen đã cố hữu trong Chí bao năm qua. Chí uống ít rượu hơn, Chí cũng không còn rạch mặt, ăn vạ, con quỷ dữ trong Chí đã dần lột bỏ để hướng về cuộc sống lương thiện cùng hạnh phúc bình dị mà Chí và Thị sẽ xây dựng trong tương lai.
Tuy nhiên, mặc những cố gắng, thay đổi của Chí, hiện thực quá mức khốc liệt đã một lần nữa đây Chí vào đáy sâu của tuyệt vọng. Lời đay nghiến của bà cô Thị Nở hay cũng chính là những định kiến của xã hội đã làm Chí đau đớn nhận ra rằng mình không thể quay trở lại con đường lương thiện được nữa, những vết mảnh chai trên mặt, những tội ác của Chí đâu thể xóa bỏ. Trong định kiến của mọi người, Chí Phèo mãi là con quỷ dữ, tên của Chí Phèo không có trong hộ khẩu của làng, tiếng chửi của Chí cũng không một ai thèm đáp. Thái độ của người dân làng Vũ Đại với Chí không chỉ do sợ hãi mà còn là sự phủ nhận sự tồn tại của Chí với tư cách của một con người. Khi Chí thực sự thay đổi cũng không một ai biết, mà cho dù có biết thì những định kiến nghiệt ngã của xã hội cũng chẳng thể mở cho Chí một con đường đi
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bi kịch của Chí Phèo vừa là bị kịch bị tha hóa và bị kịch bị cự tuyệt quyền làm người. Chí Phèo vốn là một người nông dân hiền lành, chân chất. Bị tha hóa nhân hình, nhân tính: Chí Phèo bị xã hội phong kiến bóc lột, chèn ép trở thành "con quỷ làng Vũ Đại". Bá Kiến - đại diện cho bọn cường hào ác bá đã đẩy Chí Phèo vào tù, biến Chí từ một nông dân tốt bụng trở thành một tên du côn và trở thành tay sai đắc lực cho bọn cường hào trong làng.
Chí Phèo sống gần như vô thức, bị xã hội ruồng bỏ, bị tước đoạt quyền làm người, bị tước đoạt cả nhân hình lẫn nhân tính. Và cứ thế, Chí Phèo chìm trong những cơn say, hắn chẳng bao giờ tỉnh, và có lẽ hắn cũng chưa bao giờ tỉnh táo để nhớ mình còn sống ở trên đời. Thị Nở đã thức tỉnh con người vốn ngủ sâu trong hình hài "con quỷ dữ" của Chí Phèo. Chí Phèo đã thức tỉnh lương tri, đã khao khát sống cuộc đời lương thiện, nhưng nghiệt ngã thay, điều ấy không ai biết. Khi nghe cháu gái nhắc đến Chí Phèo thì bà cô Thị Nở đã xỉa xói ngay vào mặt cháu gái rằng lấy ai không lấy lại đi lấy thằng Chí Phèo, một thằng "không cha, suốt ngày chỉ có một việc là rạch mặt ăn vạ".
Thị Nở uất ức lắm. Bao nhiêu uất giận ấy Thị trút cả vào Chí, từ chối sự níu kéo của Chí, vùng vằng bỏ về. Những lời nói và hành động của Thị Nở cắt đứt hy vọng mới chớm nở lại của Chí Phèo, khiến hắn nhận ra bi kịch đời mình. Hắn không còn cái cơ hội được trở lại làm con người nữa, hắn mãi mãi là con quỷ của làng Vũ Đại. Người duy nhất mà xem hắn là người, gần gũi với hắn, cũng quyết từ chối hắn. Tuyệt vọng, hắn uống rượu nhưng càng uống càng tỉnh và thoang thoảng cứ thấy “hơi cháo hành". Hắn tìmđến men say để lại sống cuộc đời khi trước, nhưng "hơi cháo hành", hay tiếng gọi của tình người, của lương tri cứ ám ảnh lấy hắn, không cho phép hắn bỏ quên con người đã thức tỉnh. Hắn đi đòi lương thiện. Nhưng còn ai trả lại cho hắn được sự lương thiện ngày xưa nữa? Nhân hình và nhân tính hắn đã đánh mất từ lâu rồi: những vết sẹo trên mặt đã khiến gương mặt hắn không rõ hình hài là mặt người hay mặt thú. Hắn muốn tìm đến cái chết.
Câu hỏi "Ai cho tao lương thiện?" vang lên trong tức tưởi, phản ánh "bước đường cùng" của người nông dân bị tha hóa thời kỳ trước Cách mạng tháng Tám.
Bảng tin
0
5
0
Chị ơi hơi ngắn chị bổ sung thêm chút xíu giúp em được không ạ ?
17
1295
10
đc
17
1295
10
chị chỉ có thế này thôi em ơi mà dài như này mà bảo ngắn hả em
0
5
0
Dạ vâng em cảm ơn chị
17
1295
10
ko sao đâu em