

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
"Hết năm ấy sang năm khác, vợ chồng đầu tắt mặt tối, không dám chơi không ... ngày nào. Thế mà vần cứ cơm không dủ an, áo không đủ mặc. Bao nhiêu công trình khó nhọc, bao nhiêu thuốc cam thuốc sài, nuôi từ hòn máu nuôi đi, mới được đứa con bảy tuổi. Bây giờ chỉ vì một suất tiền sưu, đã phải rứt ruột dem nó đi bán, lại đèo thêm hai gánh khoai và năm con chó nữa, cũng vẫn chưa đủ. Chồng vẫn bị đánh bị trói suốt ngày suốt đêm. Không biết trong lúc đau ốm, lại bị hành hạ như thế, anh ấy có thể sống được đến mai hay không? Và ngày mai chạy đâu cho ra hai đồng bảy bạc để chuộc chồng về? Nếu không lo đủ đưoc số tiền ấy, số phận anh ấy sẽ ra sao? Và lo được đủ tiền chuộc được chồng về di nữa, cũng đã thiệt mất một đứa con rồi, sau này còn có ngày nào đem được nó về nhà nữa không? Từ chiều đến gio nó ăn với ai, nó ngủ với ai?.
Thế rồi chị trở vào thềm, rũ rượi ngồi tựa cột hiên, nước mắt rơi xuống lã chã. Bóng trăng chênh chếch nhòm vào trong thêm. Bui tre trước nhà, con cú sắp di kiếm mồi, báo hiệu bằng những tiếng ghê sợ buồn rau, có thể tuưởng như ma quỷ, yêu quái. Mấy con cò ngủ giật mình thức giấc, phành phạch vo cánh, tự trong bóng tối bay ra. Các nhà láng giềng, gà gáy te te. Trống canh ngoài đình gắt gông điểm dịp ba tiếng."..
(Trich chương XV -Tắt đèn của Ngô Tất Tổ).
$\textit{Câu 1.}$
`-`Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên: Tự sự
$\textit{Câu 2.}$
`->`Yếu tố miêu tả trong đoạn văn:
`+`đầu tắt mặt tối
`+`cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc
`+`rũ rượi ngồi tựa cột hiên
`+`nước mắt rơi xuống lã chã.
`+`Bóng trăng chênh chếch
$\textit{Câu 3.}$
`-`Từ ngữ liên kết: thế mà, chỉ vì, và,thế rồi
`->`Tác dụng: liên kết các câu văn lại với nhau về mặt hình thức, đảm bảo sự liên kết chặt chẽ, tránh sự rời rạc của văn bản.
$\textit{Câu 4.}$
Không biết trong lúc đau ốm, lại bị hành hạ như thế, anh ấy có thể sống được đến mai hay không? Và ngày mai chạy đâu cho ra hai đồng bảy bạc để chuộc chồng về? Nếu không lo đủ đưoc số tiền ấy, số phận anh ấy sẽ ra sao? Và lo được đủ tiền chuộc được chồng về di nữa, cũng đã thiệt mất một đứa con rồi, sau này còn có ngày nào đem được nó về nhà nữa không? Từ chiều đến gio nó ăn với ai, nó ngủ với ai?
`=>`Tác dụng của việc sử dụng 5 câu hỏi ở phần cuối đoạn văn thứ nhất: thể hiện nỗi niềm trăn trở, xót xa, lo lắng của chị Dậu, chị lo cho chồng khi không đóng đủ tiền sư, lo cho con mình bị bán đi. Những nỗi niềm ấy cứ chồng chất liên tiếp lên người đàn bà nghèo khổ, cho ta thấy được một tương lai mờ mịt, tăm tối, luẩn quẩn, không lối thoát.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin