Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
7
7
Bổ sung :
- Cảnh ngoài này đẹp quá chị ạ em ước gì lúc nào em cũng được ra đây chơi cùng chị!
→ Sai cấu trúc ngữ pháp
Sửa :
- Cảnh ngoài này đẹp quá chị ạ ! Em ước gì lúc nào em cũng được ra đây chơi cùng chị!
Không! Em không thích thể- Cái Ngân nụng nịu đứng dạy chạy ra xa.
→ dùng từ chạy ra xa không hợp với hoàn cảnh .
Sửa
Không! Em không thích thể- Cái Ngân nụng nịu bám chặt tay tôi và vùng vằng .
Cảnh vật nơi đây thật hoang sơ và trìu mến làm sao, những con cò trắng nuột cứ bay đi bay về tìm mồi, những con trâu đang miệt mài gặm cỏ làn gió quê hương thổi nhẹ nhẹ trên môi của chúng tôi.
→ Sai cấu trúc ngữ pháp
Sửa + tham khảo bổ sung :
Cảnh vật nơi đây thật hoang sơ và trìu mến làm sao! Có những con cò trắng nuột cứ bay đi bay về tìm mồi , còn có những con trâu đang miệt mài gặm cỏ làn gió quê hương thổi nhẹ nhẹ trên môi của chúng tôi.
Từ lúc tôi lạc mất họ dì Xuân đã nuôi nấng tôi, bây giờ bố mẹ từ nước ngoài quay về đón mà lòng tôi xao xuyến chẳng muốn rời đi, sau 10 năm xa cách tôi càng nhung nhớ càng lưu luyến nơi ruộng đồng xanh mướt này.
→ Thiếu đặt dấu phẩy làm ý nghĩa lệch lạc
Sửa :
Từ lúc tôi lạc mất họ , dì Xuân đã nuôi nấng tôi, bây giờ bố mẹ từ nước ngoài quay về đón mà lòng tôi xao xuyến chẳng muốn rời đi, sau 10 năm xa cách tôi càng nhung nhớ càng lưu luyến nơi ruộng đồng xanh mướt này.
Tối hôm đó trong tiếng mưa tầm tã tôi tạm biệt dì Xuân cùng bố mẹ rời xa mảnh đất ruột thịt, rời xa ruộng đồng, và những kỉ niệm hoài bảo về tuổi thơ của tôi.
→ Hai trạng ngữ phải được ngăn cách bằng dấu phẩy
Tối hôm đó, trong tiếng mưa tầm tã, tôi tạm biệt dì Xuân cùng bố mẹ rời xa mảnh đất ruột thịt, rời xa ruộng đồng, và những kỉ niệm hoài bảo về tuổi thơ của tôi.
Nhận xét : Bài đã có mạch cảm xúc và cốt truyện phù hợp với hoàn cảnh . Bạn chú ý sử dụng cấu trúc ngữ pháp tốt .
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài của bạn cũng khá ổn nhưng mình muốn sửa một số chỗ để bài văn hay hơn ( đây là ý kiến riêng muốn góp ý thôi nha >-< )
+) Đây là lần đầu tiên của cái Ngân nên nó hồi hộp và thích thú lắm, nó nhìn tôi luôn miệng khen :
Theo mình thấy nên thay câu đó như thế này :
⇒ Đây là lần đầu tiên cái Ngân đến đây trước vẻ đẹp đơn sơ của nơi đây khiến nó hồi hộp thích thú lắm ! Nó nhìn tôi miệng không ngớt lời khen
+) Cảnh ngoài này đẹp quá chị ạ em ước gì lúc nào em cũng được ra đây chơi cùng chị !
Ở câu này bạn bị lỗi trong phép sử dụng câu cảm thán . Sửa thành
⇒ Cảnh ngoài này đẹp quá chị ạ ! Em ước gì lúc nào em cũng được ra đây chơi cùng chị .
+) làn gió quê hương thổi nhẹ nhẹ trên môi của chúng tôi .
Theo mình sẽ sửa thành :
⇒ làn gió quê hương thổi nhè nhẹ qua chúng tôi trên những bãi cỏ xanh mướt khiến chúng như đang uốn lượn giữa không trung bao là này .
+) Tôi tự hỏi tại sao tôi lại nhận một cuộc sống vất vả đến như vậy ?
⇒ Tôi tự hỏi tại sao tôi chỉ là một đứa trẻ mà phải chịu sự bất hạnh , nỗi đau thương đến như vậy ?
+) - Em tặng chị này, mai mốt ra nước ngoài chị phải trồng bọn nó vào chậu ngay nhé, nhớ phải bón phân cho nó sống tốt đấy !
- Em… em tặng chị hả?
⇒ - Em tặng chị này , mai mốt ra nước ngoài thì chị phải nhớ trồng chúng vào chậu ngay nhé , chị phải nhớ bón phân cho chúng để chúng sống thật tốt nhé!
- Em ... em tặng chị hả ? - Tôi bỗng sực người ra giọng yếu ớt như muốn khóc thật lớn trước sự dặn dò ngây thơ của con bé
+) Nó gụt đầu gạt nước mắt của tôi
⇒ Nó gật đầu gạt đi nước mắt trên khuôn mặt buồn thiu của tôi
- Không chị nhường em đấy em nhớ đến chị mỗi khi gặp nó là được.
Bạn cần chú ý đánh dấu phẩy để câu văn thêm truyền cảm
⇒ - Không chị nhường em đấy , em nhớ đến chị mỗi khi gặp nó là được.
+) còn tự xưng là bố mẹ tôi ngây người ra một lúc tôi định thần nhìn họ trong lòng chợt nhói lên “ bố mẹ của tôi đây sao, họ trông khác quá không giống người dân mọc mạc trước kia”.
Bạn cần chú ý đánh dấu phẩy nhé
⇒ còn tự xưng là bố mẹ của tôi , tôi ngây người ra một lúc rồi tôi định thần lại , nhìn họ trong lòng chợt nhói lên “ bố mẹ của tôi đây sao, họ trông khác quá không giống người dân mộc mạc trước kia ”.
+) - Con… chào bố, chào mẹ ạ… - Tôi rụt rè nắm chặt tay cái Ngân không buôn
⇒ - Con … chào bố , chào mẹ ạ … - Giọng tôi ngập ngừng , nắm chặt tay cái Ngân không buông
+) mảnh đất ruột thịt
⇒ mảnh đất quê hương
Một lưu ý nữa mình muốn chỉnh sửa cho bạn là : cần phải thêm thắt nhưng câu văn , những biện pháp tu từ , những dấu câu cho bài văn sẽ khiến bài văn thêm truyền cảm thêm hay hơn và dài hơn .
* Nhắc lại đây là ý kiến của riêng mik thôi nhé
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
5
1269
12
thật ra ban đầu mik viết vẫn chưa nghĩ đến đặt dấu, thường tập trung vào nội dung thôi cảm ơn bạn đã góp ý
5
1269
12
https://hoidap247.com/cau-hoi/2374602