

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Đáp án:
Giải thích các bước giải:
Tuổi thơ mỗi người chúng ta ai cũng đều được sống trong những câu truyện cổ tích. Đó là những lời ru đưa ta vào giấc ngủ, là bài học mà bà, mẹ dạy ta cách sống, lẽ sống ở đời. Và câu chuyện mà em tâm đắc nhất,nhớ nhất chính là câu chuyện "Sự tích trầu cau".
Ngày xưa, có một vị quan lang họ Cao sinh được hai người con trai giống nhau như đúc, đến mức người ngoài không phân biệt được ai là anh, ai là em. Khi hai anh em vừa mười bảy, mười tám tuổi thì cha mẹ đều qua đời. Mất đi cha mẹ, hai anh em càng thương yêu, nương tựa nhau hơn trước.
Không còn người dạy dỗ, hai anh em tìm đến học thầy đồ họ Lưu. Vốn thông minh, chăm chỉ và lễ phép, họ được thầy quý mến như con ruột. Thầy Lưu có một cô con gái tuổi vừa trăng tròn, xinh đẹp, dịu hiền và cảm mến hai anh em họ Cao, nhưng nàng không biết ai là anh, ai là em.
Một hôm, khi mang cháo ra mời, nàng thấy người em nhường phần cho anh, từ đó mới nhận ra ai là anh cả. Cô xin cha mẹ cho mình được kết duyên cùng người anh.
Từ ngày có vợ, người anh dần xa cách em. Người em buồn lắm, nhưng không biết làm sao. Một lần, hai anh em đi làm nương đến tối mới về. Người em vào nhà trước, chị dâu tưởng là chồng nên vội chạy ra ôm. Người em hoảng hốt kêu lên, cả hai xấu hổ vô cùng. Đúng lúc ấy, người anh bước vào, hiểu lầm rằng em có tình ý với vợ mình, nên từ đó càng lạnh nhạt.
Không chịu nổi nỗi buồn tủi, một chiều kia, khi anh chị đều vắng nhà, người em lặng lẽ bỏ đi. Chàng đi mãi đến khu rừng âm u, rồi ngồi nghỉ bên bờ suối, bật khóc. Tiếng suối róc rách hòa cùng tiếng nức nở. Sương đêm buông xuống, lạnh dần thấm vào da thịt, chàng gục chết và hóa thành một tảng đá.
Người anh trở về không thấy em, liền âm thầm đi tìm. Chàng lần theo con đường mòn, đến bên con suối xanh biếc, ngồi tựa lưng vào tảng đá nghỉ mệt mà chẳng hay đó chính là em mình. Trong nỗi đau thương, chàng khóc cạn nước mắt rồi gục chết, hóa thành một cây không cành mọc thẳng bên tảng đá.Người vợ chờ mãi không thấy chồng về, cũng đi tìm. Nàng đi sâu vào rừng, đến bên con suối, kiệt sức ngồi tựa vào gốc cây không cành mà than khóc. Nàng không hề biết đó là nơi chồng và em chồng đã hóa thân. Khóc mãi, nàng hóa thành một dây leo mềm mại quấn chặt lấy thân cây kia.
Về sau, người dân phát hiện câu chuyện, ai nấy đều thương cảm. Khi vua Hùng đi qua, nghe kể lại, vua sai thử lấy lá dây leo và quả cây kia giã chung thì thấy vị cay thơm, nước nhổ ra tảng đá thì chuyển sang màu đỏ thắm. Vua bèn đặt tên cây không cành là cau, dây leo là trầu, còn tảng đá là vôi để ăn cùng cho thơm miệng, đỏ môi.
Từ đó, trầu cau trở thành biểu tượng của tình nghĩa vợ chồng, anh em gắn bó keo sơn. Miếng trầu mở đầu cho mọi cuộc gặp gỡ, là phong tục đẹp của người Việt, thể hiện lòng chân thành và sợi dây kết nối tình duyên, nghĩa tình giữa con người với con người.
Truyện Sự tích trầu cau không chỉ giải thích nguồn gốc của phong tục ăn trầu của người Việt mà còn gửi gắm những bài học sâu sắc về đạo lý làm người. Qua hình ảnh tảng đá, cây cau và cây trầu luôn quấn quýt bên nhau tác giả dân gian đã khắc họa vẻ đẹp của tình anh em keo sơn, tình vợ chồng thủy chung. Từ đó người xưa nhắc nhở con người hãy biết trân trọng và gìn giữ những sợi dây tình cảm thiêng liêng trong gia đình.
Bảng tin