

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Mở đầu đoạn thơ, Nguyễn Du đã miêu tả cảnh sắc thiên nhiên mùa xuân say đắm lòng người. Chỉ bằng vài nét chấm phá, bức tranh xuân đã được vẽ ra cao rộng vô cùng. Trước tiên ta thấy bầu trời rộng lớn với những cánh én chao lượn trên bầu trời xanh. Những cánh én ấy như những cánh thoi đưa không biết mệt mỏi. Không gian khoáng đạt, trong trẻo tinh khôi và đầy sức sống. Bức tranh mùa xuân còn hiện lên với cỏ non xanh ngát trải rộng đến tận chân trời. Từ trên cao, Nguyễn Du đã hướng tầm nhìn của mình xuống mặt đất để thấy những bãi cỏ non rộng mênh mông vô tận. Điểm trên màu xanh của cỏ ấy là màu trắng tinh khiết của hoa lê. Từ "điểm' làm cho cảnh vật trở nên sinh động và có hồn gợi sự hài hòa tuyệt diệu. Biện pháp đảo ngữ khiến ta như thấy những đóa hoa lê như đang cựa mình dồn sức bung nở. Bằng thủ pháp tượng trưng, NGuyễn Du đã khéo léo gợi ra bước đi của thời gian. Đất trời đang độ đầu tháng ba, đó cũng là thời điểm của tiết thanh minh. Như vậy ta thấy bốn câu thơ đầu đã thể hiện nghệ thuật miêu tả thiên nhiên đỉnh cao của Nguyễn Du.
hok tốt
@phucduy583
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin