

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Thế Lữ là một cây bút tiêu biểu của phong trào thơ Mới ở Việt Nam, ông có những sáng tác tiêu biểu, góp phần to lớn làm phong phú thêm nền văn học Việt Nam. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Thế Lữ, đó là bài thơ “Nhớ rừng”. Bài thơ mượn lời của một con hổ sa cơ, bị giam giữ trong lồng sắt, tác giả đã thể hiện được tâm sự, niềm u uất của cả một thế hệ bị giam cầm nô lệ với khát khao tự do mãnh liệt. Bài thơ thể hiện được tâm trạng của cả thế hệ người, hơn nữa nó còn khơi dậy tinh thần yêu nước, khát khao độc lập, tự do mạnh mẽ của toàn dân tộc Mở đầu bài thơ, nhà thơ Thế Lữ đã vẽ ra không gian nhỏ hẹp mà đầy tù túng, bức bối nơi con hổ bị giam cầm. Nỗi cô đơn, sự bực bội, phẫn uất của con hổ được thể hiện trọn vẹn. Qua hình ảnh đó ta có thể cảm nhận được phần nào tình cảnh mất tự do cũng như tâm trạng đầy phẫn uất của chúa sơn lâm rừng già:
“Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt
Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua
Thế Lữ đã sử dụng động từ “gậm” để thể hiện sự bức bối lâu dài, dai dẳng, nó không thể nguôi ngoai mà luôn tồn tại, hiển hiện khiến tâm trạng luôn bị vây hãm trong bế tắc, cần được giải thoát. “Khối căm hờn” là những thù hằn, căm giận mà con hổ luôn”gậm” trong mình. “Trong cũi sắt” lại tái hiện chân thực không gian sống giam hãm, nhỏ hẹp khiến cho con hổ bị mất tự do. Như vậy, chỉ một câu thơ đầu nhà thơ Thế Lữ đã tái hiện được trọn vẹn hoàn cảnh đáng thương cũng như sự u uất của con hổ. Trong hoàn cảnh bị giam hãm ấy, dù cho lòng hừng hực lòng căm thù, dù muốn thoát ra khỏi chốn tù đầy này nhưng không thể làm theo ý muốn, nguyện vọng của mình. Vì vậy, con hổ chỉ có thể “nằm dài” trong chán chường đau khổ mà lặng lẽ “trông ngày tháng dần qua".
Hỡi oai linh, cảnh nước non hùng vĩ!
Là nơi giống hầm thiêng ta ngự trị,
Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa,
Nơi ta không còn được thấy bao giờ!
Có biết chăng trong những ngày ngao ngán,
Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn
Để hồn ta phảng phất được gần ngươi,
Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!
Nhà thơ phản ánh rất thành công nỗi bất bình sâu sắc và niềm khao khát tự do mãnh liệt của chúa sơn lâm trước thực tại tù túng, ngột ngạt. Bút pháp khoa trương của Thế Lữ đã đạt tới độ thần diệu. Trong cảnh giam cầm, hổ chỉ còn biết gửi hồn về chốn nước non hùng vĩ, giang sơn của giống hầm thiêng ngự trị tự ngàn xưa. Bất bình với hiện tại nhưng không thể thoát khỏi xích xiềng nô lệ vị chúa tể sơn lâm đầy uy vũ ngày nào giờ đành buông xuôi, tự an ủi mình bằng những giấc mộng ngàn to lớn trong quãng đời tù túng còn lại. Một nỗi buồn tê tái thấm đẫm tâm hồn. Than ôi! Quá khứ hào hùng oanh liệt giờ chỉ còn hiện lên trong giấc mộng! Tự đáy lòng vị chúa tể rừng xanh bật thốt lên tiếng than ai oán: Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!
Tâm trạng của con hổ bị giam cầm cũng là tâm trạng chung của người dân Việt Nam đang sống trong cảnh nô lệ bị nhục nhằn tù hãm, cũng ngậm một khối căm hờn và tiếc nhớ khôn nguôi thời oanh liệt với những chiến công chống giặc ngoại xâm vẻ vang trong lịch sử. Chính vì động đến chỗ sâu thẳm của lòng người nên bài thơ vừa ra đời đã được công chúng nồng nhiệt đón nhận.
Tác giả mượn lời con hổ bị nhốt chặt trong cũi sắt để nói lên một cách đầy đủ, sâu sắc tâm trạng u uất của thế hệ thanh niên trí thức Tây học vừa thức tỉnh ý thức cá nhân, vô cùng bất mãn và khinh ghét thực tại bất công, ngột ngạt của xã hội đương thời. Họ muốn phá tung xiềng xích nô lệ để "cái tôi" tự do được khẳng định và phát triển. Nhiều người đọc bài thơ Nhớ rừng, cảm thấy tác giả đã nói giùm họ nỗi đau khổ của thân phận nô lệ. Về mặt nào đó, có thể coi đây là một bài thơ yêu nước, tiếp nối mạch thơ trữ tình yêu nước trong văn chương hợp pháp đầu thế kỉ XX.
Thế Lữ đã chọn được một hình ảnh độc đáo, thích hợp với việc thể hiện chủ đề bài thơ. Con vật oai hùng được coi là chúa tể sơn lâm, một thời oanh liệt, huy hoàng ở chốn nước non hùng vĩ nay bị giam cầm tù hãm tượng trưng cho người anh hùng chiến bại. Cảnh đại ngàn hoang vu tượng trưng cho thế giới tự do rộng lớn. Với hình ảnh chứa đựng ý nghĩa thâm thúy đó, Thế Lữ rất thuận lợi trong việc gửi gắm tâm sự của mình trước thời cuộc qua bài thơ. Ngôn ngữ thơ đạt tới độ điêu luyện, tinh tế, nhạc điệu du dương, lúc sôi nổi hào hùng, lúc trầm lắng bi thiết, thể hiện thành công nội dung tư tưởng của bài thơ.
Bài thơ tràn đầy cảm hứng lãng mạn, thi hứng cuồn cuộn tuôn trào dưới ngòi bút thi nhân. Đây là đặc điểm tiêu biểu của bút pháp lãng mạn và cũng là yếu tố cốt lõi làm nên sức lôi cuốn mạnh mẽ, chi phối các yếu tố nghệ thuật khác của bài thơ. Bài thơ Nhớ rừng sống mãi trong lòng người đọc. Nhắc đến Thế Lữ, người ta nhớ tới Nhớ rừng. Là thi sĩ, chỉ cần điều đó cũng đủ sung sướng,hanhjphucs và mãn nguyện
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bạn tham khảo nhé
hình 1 là đoạn 1
Hình 2 là đoạn 4
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Cám ơn bạn rất nhiều nhé 🤗🤗
tôi thấy thì bạn chỉ mới cảm nhận về nghia~ đen của khổ thơ chứ nghia~ bóng của nó là sự mong muốn chấm dứt cái sự gò bó của thơ ca phong kiến để mở ra một phong cách thơ ca mới mẻ, thoải mái, tự do, góp phần mở đường cho sự thắng lợi của phong trào Thơ mới. Rút gọntôi thấy thì bạn chỉ mới cảm nhận về nghia~ đen của khổ thơ chứ nghia~ bóng của nó là sự mong muốn chấm dứt cái sự gò bó của thơ ca phong kiến để mở ra một phong cách thơ ca mới mẻ, thoải mái, tự do, góp phần mở đường cho sự thắng lợi của phong trào Th... xem thêm
bạn bị lặp rất nhiều từ ở khổ 4, nhất là "giả dối" và "tầm thường" dù sao thì rất cảm ơn bạn
A, MB
- giới thiệu tác giả Thế Lữ:Tác giả Thế Lữ chính là nhà thơ mới nhất trong phong trào thơ mới. Bằng những tác phẩm của mình, Thế Lữ là người phất ngọn cờ tiên phong và đặt nền móng cho phong trào thơ Mới. Thơ ông thường mang nặng nỗi lòng thương người và hoài cổ sâu sắc.
- giới thiệu bài thơ "Nhớ rừng": Một trong những bài thơ xuất sắc nhất của Thế Lữ là bài thơ "Nhớ rừng", được in trong tập thơ "Mấy vần thơ" in năm 1935. Bài thơ đã mượn lời con hổ của vườn bách thú để diễn tả sự chán ghét đối với thực tại tầm thường, giả dối cùng khát vọng tự do của người VN lúc bấy giờ.
- Khái quát đoạn 1 và đoạn 4: Trong đó, đoạn thơ 1 và đoạn thơ 4 đã diễn tả được cảnh con hổ bị nhốt trong vườn bách thú.
B, TB
1, Phân tích đoạn 1:
- Ngay từ câu thơ đầu tiên của đoạn 1, tác giả đã diễn tả được hoàn cảnh bị nhốt trong cũi sắt, trở thành một thứ đồ chơi của chúa sơn lâm "Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt".
- Từ "gậm" là một từ độc đáo cho thấy sắc thái cảm xúc trong đó thay vì từ "gặm" thông thường. Ở đây, người đọc thấy được sự căm hờn tích tụ thành khối lâu ngày và gặm nhấm, giết chết tâm hồn, sinh lực bên trong của chúa sơn lâm. Hình ảnh "ta nằm dài" làm cho người đọc vẫn thấy được cách xưng hô đầy kiêu hãnh của vị chúa tể, nhưng trong sự ngạo ngễ ấy vẫn là sự ngao ngán cảnh tượng tầm thường và bất lực vô vọng của hổ.
- Bên cạnh đó, hình ảnh "Khinh lũ người kia" đã thể hiện được sự khinh thường cảnh tượng xung quanh tầm thường và "bọn gấu dở hơi" của hổ. Dường như, trong hổ, niềm uất ức trào dâng bấy lâu này đã tích tụ thành khối, không thể hóa giải được. Sự tầm thường giả dối xung quanh khiến cho hổ cảm thấy chán chường và bất lực.
- Trong đoạn thơ 1, từ ngữ, hình ảnh chọn lọc, giọng thơ u uất diễn tả tâm trạng căm hờn, uất ức, ngao ngán của hổ. Đồng thời, tác giả cũng diễn tả tâm trạng của con hổ giống tâm trạng của người dân mất nước, đó là sự căm hờn và phẫn uất trong cảnh đời tối tăm.
2, Phân tích đoạn 4:
- Đến đoạn thơ thứ tư, người đọc vẫn thấy được hoàn cảnh bị tù đày, giam hãm của hổ. Đối với hổ, cảnh tượng xung quanh chẳng có gì thay đổi mà chỉ có sự giả dối, đơn điệu, nhàm chán do bàn tay con người sửa sang.
- Những thứ như "hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng" là những hình ảnh tầm thường của thực tại giả dối trong mắt hổ. Hay hình ảnh "chẳng thông dòng, mô gò thấp kém" cho thấy thái độ chán ghét tột cùng của hổ với cảnh tượng, cuộc sống tầm thường, giả dối này.
- Người đọc có thể liên hệ được cảnh vườn bách thú chính là thực tại của xã hội đương thời, thái độ của con hổ chính là thái độ cú người dân đối với xã hội đó, là sự chán ghét căm phẫn trong bất lực, vô vọng, khát khao những ngày tự do
C, KB
Tóm lại, bài thơ Nhớ rừng của Thế Lữ đã thể hiện được hoàn cảnh bị nhốt và sự chán ghét của chúa sơn lâm với cảnh tượng vườn bách thú giả dối, tầm thường. Đồng thời, đó cũng chính là tâm trạng của người dân VN đối với xã hội đương thời do Pháp cai trị lúc bấy giờ.
BÀI LÀM
Tác giả Thế Lữ chính là nhà thơ mới nhất trong phong trào thơ mới. Bằng những tác phẩm của mình, Thế Lữ là người phất ngọn cờ tiên phong và đặt nền móng cho phong trào thơ Mới. Thơ ông thường mang nặng nỗi lòng thương người và hoài cổ sâu sắc. Một trong những bài thơ xuất sắc nhất của Thế Lữ là bài thơ "Nhớ rừng", được in trong tập thơ "Mấy vần thơ" in năm 1935. Bài thơ đã mượn lời con hổ của vườn bách thú để diễn tả sự chán ghét đối với thực tại tầm thường, giả dối cùng khát vọng tự do của người VN lúc bấy giờ. Trong đó, đoạn thơ 1 và đoạn thơ 4 đã diễn tả được cảnh con hổ bị nhốt trong vườn bách thú.
Ngay từ câu thơ đầu tiên của đoạn 1, tác giả đã diễn tả được hoàn cảnh bị nhốt trong cũi sắt, trở thành một thứ đồ chơi của chúa sơn lâm "Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt". Từ "gậm" là một từ độc đáo cho thấy sắc thái cảm xúc trong đó thay vì từ "gặm" thông thường. Ở đây, người đọc thấy được sự căm hờn tích tụ thành khối lâu ngày và gặm nhấm, giết chết tâm hồn, sinh lực bên trong của chúa sơn lâm. Hình ảnh "ta nằm dài" làm cho người đọc vẫn thấy được cách xưng hô đầy kiêu hãnh của vị chúa tể, nhưng trong sự ngạo ngễ ấy vẫn là sự ngao ngán cảnh tượng tầm thường và bất lực vô vọng của hổ. Bên cạnh đó, hình ảnh "Khinh lũ người kia" đã thể hiện được sự khinh thường cảnh tượng xung quanh tầm thường và "bọn gấu dở hơi" của hổ. Dường như, trong hổ, niềm uất ức trào dâng bấy lâu này đã tích tụ thành khối, không thể hóa giải được. Sự tầm thường giả dối xung quanh khiến cho hổ cảm thấy chán chường và bất lực. Trong đoạn thơ 1, từ ngữ, hình ảnh chọn lọc, giọng thơ u uất diễn tả tâm trạng căm hờn, uất ức, ngao ngán của hổ. Đồng thời, tác giả cũng diễn tả tâm trạng của con hổ giống tâm trạng của người dân mất nước, đó là sự căm hờn và phẫn uất trong cảnh đời tối tăm.
Đến đoạn thơ thứ tư, người đọc vẫn thấy được hoàn cảnh bị tù đày, giam hãm của hổ. Đối với hổ, cảnh tượng xung quanh chẳng có gì thay đổi mà chỉ có sự giả dối, đơn điệu, nhàm chán do bàn tay con người sửa sang. Những thứ như "hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng" là những hình ảnh tầm thường của thực tại giả dối trong mắt hổ. Hay hình ảnh "chẳng thông dòng, mô gò thấp kém" cho thấy thái độ chán ghét tột cùng của hổ với cảnh tượng, cuộc sống tầm thường, giả dối này. Người đọc có thể liên hệ được cảnh vườn bách thú chính là thực tại của xã hội đương thời, thái độ của con hổ chính là thái độ cú người dân đối với xã hội đó, là sự chán ghét căm phẫn trong bất lực, vô vọng, khát khao những ngày tự do
Tóm lại, bài thơ Nhớ rừng của Thế Lữ đã thể hiện được hoàn cảnh bị nhốt và sự chán ghét của chúa sơn lâm với cảnh tượng vườn bách thú giả dối, tầm thường. Đồng thời, đó cũng chính là tâm trạng của người dân VN đối với xã hội đương thời do Pháp cai trị lúc bấy giờ.
Bảng tin