Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Biện pháp tu từ Tràng giang:
Nhân hóa: Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp - tô đậm nỗi buồn, buồn của sóng nước là buồn của sóng lòng.
Đối: Nắng xuống - trời lên: tạo khoảng không bao la, tách biệt, chia lìa.
Liệt kê: Sông dài, trời rộng, bến cô liêu: nhấn mạnh vào nỗi buồn của nhân vật, nỗi buồn thấm vào muôn ngàn cảnh vật.
Củi một cành khô: ẩn dụ cho kiếp người héo tàn, nhấn mạnh nỗi xót xa trước thực tại, buồn đau phận đời trôi nổ, vô giá trị.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trời rộng, được nhân hóa “nhớ sông dài” cũng chính là ẩn dụ nỗi nhớ của nhà thơ.
biện pháp đảo ngữ : củi mọt cành khô lạc mấy dòng:vừa là hình ảnh thực rất đời thường, vừa gợi lên nỗi buồn về kiếp người nhỏ bé, bơ vơ. => Thi liệu và cảm xúc vừa cổ điển, vừa mới mẻ thể hiện một “cái tôi” lạc lõng, với một nỗi buồn triền miên, lan tỏa.
Bp phủ định “không”: cầu, đò ngang → cảnh vật thiếu gắn kết thể hiện nỗi buồn trước một k/g mênh mông, thiếu sự giao nối, thân mật giữa người với người. - Khẳng định có “bờ xanh”, “bãi vàng” nhưng “lặng lẽ”: cảnh đẹp nhưng buồn, chứa đựng sự mênh mông, lạnh vắng.
'
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin