Có một người con gái Việt Nam dành thời gian hè mỗi năm của mình để quan sát bầu trời. Sau 10 năm vác kính viễn vọng đi ngắm sao trên núi lửa (đã tắt) cao nhất Hawai, cô phát hiện ra một vì thiên thạch. Và vì thiên thạch đó đã mang tên cô, “5430 Lưu”, Tiến sĩ thiên văn người Mỹ gốc Việt, giáo sư đại học Harvard.
Sự quan sát luôn là một thao tác khoa học, và làm nên bao khám phá khoa học. Quan sát quả táo rơi cho Newton định luật Vạn vật hấp dẫn. Quan sát vũ trụ, chu kì đêm ngày và hình dạng con tàu xuất hiện từ đường chân trời giúp các nhà khoa học hậu Trung cổ phát hiện ra thuyết nhật tâm - Trái Đất quay quanh mặt Mặt Trời, phủ quyết định thuyết nhật địa tâm với Mặt Trời quay Trái Đất. Và nhân loại bước thêm một bước dài.
Sự quan sát trong cuộc sống cũng giúp ta sống khoa học hơn, ít cảm tính hơn, khách quan hơn và do đó “gần” với chân lý hơn. Sự quan sát giúp hoàng tử phát hiện ra chiếc giày của Lọ Lem để có kết thúc như phải thế, sự quan sát cũng giúp người ta phân biệt đâu là Tấm đâu là Cám. Để biết phân biệt trắng đen, chính tà. Để biết tự nhìn đời bằng đôi mắt của chính mình chứ không phải của ai khác, và từ đó biết sống chết cho niềm tin được vun đắp. Để đến khi lên giàn hoả thiêu vẫn dám vững tin rằng: Dù sao thì Trái Đất vẫn quay!
Tập quan sát có lợi như thế đấy. Như Jane Lưu, vừa ngắm được những vì tinh tú mình yêu thích, lại vừa được ghi tên mình vào vũ trụ, được đặt dấu chân của mình vào hành trình khoa học của nhân loại. Vậy thì em phải tập quan sát thôi. Nếu không phát hiện ra quả táo rơi thì ít ra cũng tránh được quả mít rụng xuống đầu. Nếu không phát hiện ra vì sao thì ít nhất cũng không đến nỗi nhầm lẫn đất sét mà cứ tưởng là vàng, mảnh chai mà cứ tưởng hột xoàn kim cương.
Trong học hành, thi cử em lại càng cần kỹ năng quan sát. Quan sát đề văn, quan sát đề toán. Để không lạc để, để không sót dữ kiện. Để nên nhớ bài này, nên quên bài nọ. Để cho vào túi gấm hữu hạn của mình những viên kiến thức đúng là kim cương chứ không phải là đá cuội.
Người không thành công không phải là người không cố gắng hoặc không thông minh, mà chỉ vì trong túi gấm của họ có quá nhiều đá cuội hoặc vô dụng hoặc làm ảnh hưởng nhận thức thực tiễn của họ.
1/Xác định nội dung chính của văn bản?
2/ Tác giả lí giải như nào về việc "Trong học hành, thi cử em lại càng cần kỹ năng quan sát"
3/Qua câu văn "Người không thành công không phải là người không cố gắng hoặc không thông minh, mà chỉ vì trong túi gấm của họ có quá nhiều đá cuội hoặc vô dụng hoặc làm ảnh hưởng nhận thức thực tiễn của họ" em hiểu nó như thế nào?
4/ Từ văn bản viết đoạn văn ngắn trả lời cho câu hỏi: cần làm gì ngoài việc quan sát để cho vào túi gấm hữu hạn của mình những viên kiến thức đúng là kim cương chứ không phải là đá cuội