Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
đây là nỗi buồn chung của các tri thức nghèo thời phong kiến- là nỗi buồn thâm kín của tác giả Nam Cao. Nam Cao mượn nv ông giáo để thể hiện nỗi bâng khâng của mk về cộc đời.
*qua câu nói: ''cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm đáng buồn... không! cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn,hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác.''
+ ông giáo bâng khâng, hồi nghi rằng trong cuộc đời nghèo khổ, trong xh pk cũ đầy áp bức ; khi con người đến bước đường cùng ai cũng phải liều lĩnh, cũng đánh mất lòng tự trọng, lương tâm và sự lương thiện. kể cả Lão Hạc _ một người tự trọng, yêu thương con người,một người đã khóc vì trót lừa con chó, luôn nghĩ đến mọi người xq, một con người đáng kính, cao thượng biết bao.
+ ông giáo buồn bã, ngỡ ngàng vì Lão Hạc- người mà ông kính trọng, nể phục_ người làm ông tin rằng cuộc đời vẫn còn thứ tốt đẹp, vẫn còn ánh sáng của hi vọng, thì nay Lão lại theo gót binh tư để kiếm ăn
=> ông giáo thất vọng, buồn bã, mất niềm tin, hững hờ trước thực tại
( nói vậy thôi chứ k phải LH vì nghèo đói mà trỏ thành người xấu đâu nha, bạn đừng hiểu làm. lão đã chọn cái chết để gìn gữi cái lương tri tốt đẹp của mk, cuối truyện bạn đọc r sẽ biết )
cái này là ý bạn lược thêm vào r tự viết nha. xl bạn thông cảm
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Sự kiện
1093
14267
1182
vào nhóm e đi chj'-'
947
16714
1188
nữa hả, ngày 5 câu chị cày k nổi đâu lớp 9 học nhiều lắm em à, chị ít oln lắm
1093
14267
1182
hany chj làm tròn 5 câu._.
947
16714
1188
tại hôm nay chị mới thi hsg xong
947
16714
1188
rảnh nên tl nhiều