Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
* Dàn ý:
1. MB:
- Giới thiệu về cây Bàng.
- Cây Bàng này sống ở đâu?
- Ý nghĩa của cây Bàng.
2. TB:
- Miêu tả bao quát hình dáng bên ngoài của cây Bàng.
- Cây Bàng là gì đối với em.
- Tình cảm của mình dành cho cây Bàng và mọi vật xung quanh nó.
- Suy nghĩ về cây Bàng sẽ là gì trong tương lai.
- Thuật lại một vài kỉ niệm trong quá khứ của em và cây Bàng.
- Hiện tại thì cây Bàng có ý nghĩa gì đối với mọi người.
3. KB:
- Tình cảm của em đối với cây Bàng.
- Cây Bàng có lợi ích gì đối với con người chúng ta.
* Bài làm:
Hình ảnh cây bàng ở sân trường đã để lại rất nhiều ấn tượng trong em ngay từ khi em lần đầu đến trường.
Cây bàng ở góc trái của sân trường. Thầy hiệu trưởng nói nó được trồng ngay từ khi trường em mới thành lập. Vậy là nó đã trở thành nỗi nhớ của nhiều thế hệ anh chị học sinh đã trưởng thành từ mái trường này. Cây bàng này rất to nên nổi bật ở sân trường. Nó cao đến tầng ba của trường, cành lá cứng cáp, xum xuê vươn ra rất nhiều phía. Thân cây bàng rất to, em và bốn đứa bạn vòng tay nhau mới ôm được thân cây. Rễ của cây bàng rất nhiều và dài, mọc trồi lên cả mặt đất, cong cong trông như các chú rắn. Cây bàng tuy vậy nhưng ăn mặc giản dị lắm. Bao giờ cây cũng chỉ khoác trên mình một tấm áo nâu sần sùi và hay đội chiếc mũ màu xanh. Cây bàng rất đẹp, ngay cả mùa đông cũng vậy. Mỗi khi mùa đông đến, cả cây bàng lại đội chiếc mũ màu đỏ chứ không còn đội chiếc mũ xanh của mùa hè nữa và cây càng lộ rõ vẻ cứng cáp, khoẻ mạnh.
Hết kì một thì cây bàng đã trở thành người bạn thân thiết của em và các bạn. Hàng ngày sau những tiết học căng thẳng, mọi người lại ngồi vây xung quanh cây bàng đọc sách, truyện. Khi trời nắng, cây bàng lại phủ bóng mát xuống cho em ngồi. Cây bàng thật là một người bạn tốt..
Càng ngày, cây bàng và em càng trở nên thân thiết hơn, mỗi lần nghỉ hè, ngoài niềm vui được nghỉ ngơi, trong lòng em lại có một nỗi da diết, mong cho thời gian nghỉ hết mau để được gặp cây bàng. Chắc cây bàng ở trường cũng buồn lắm.
Em rất yêu quý cây bàng, đó là người bạn không thể thiếu đối với em. Sẽ không bao giờ em quên được hình ảnh cây bàng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong bài thơ Khi cây bàng đỏ lá… nhà thơ Đinh Thường đã viết:
Cây bàng đỏ lá mùa Đông
Chạm vào khắc khoải tuổi hồng ngày xanh
Con chim thương khẳng khiu cành
Tràn đông, buông tiếng mong manh gợi buồn...
Những câu thơ ấy khiến lòng em lại thổn thức nhớ về cây bàng già trước sân nhà bà nội.
Cây bàng ấy được trồng từ khi nội em vừa sinh đứa con trai đầu lòng. Vậy là nó còn lớn tuổi hơn cả bố em nữa. Tuổi thơ của em - một đứa trẻ ở nông là những tháng ngày quanh quẩn chơi đùa bên gốc bàng và những nấm rơm thơm phức. Cây bàng sống rất lâu rồi, nên nó rất cao, cao vượt qua cả hàng mái ngói đỏ tươi của nhà bà nội. Che mát cả khoảng trời bé xíu kia. Dưới cái nhìn của em lúc ấy, cây bàng như là một gã khổng lồ ngạo nghễ không gì vượt qua được. Trời nắng chang chang, đứng dưới gốc cây sẽ mát rười rượi. Trời mưa rào xối xả, đứng dưới gốc cây là chẳng thể nào bị ướt.
Gốc cây bàng ấy, là nơi cho em và những đứa trẻ bày đủ trò chơi. Nào ô ăn quan, nhảy dây, trốn tìm. Là nơi, chúng em chỉ với chiếc chăn cũ, một vài que củi đã dựng thành túp lều nhỏ xinh. Những chiếc lá sẽ được dùng làm quạt nhỏ, đứa nào giỏi leo trèo sẽ tìm những chiếc lá to nhất, xanh nhất. Khiến ai cũng ngưỡng mộ. Quả bàng khi chín chuyển vàng, đập vỡ phần vỏ, để lộ nhân cơm trắng, chan chát bên trong là món ngon thượng hạng của những đứa trẻ quê nghèo. Những thứ ấy cùng em trải qua những năm tháng tuổi thơ
Còn nhớ hồi ấy, mỗi khi sang đông, cây bàng lại rụng lá, rụng đến khi chẳng còn chiếc lá nào cả. Thân cây trơ trọi, khẳng khiu và cô đơn. Em và các bạn lo cây rét, đi gom rơm ở các nhà về, vây quanh gốc cây để ủ ấm. Thậm chí còn lấy những chiếc áo cũ không mặc nữa quàng cho cành cây. Bà nội nhìn thấy thế, chỉ bật cười, để cho những đứa trẻ được tự do sống với tấm lòng yêu thương trong sáng.
Năm lên lớp 3, cả nhà em chuyển lên thành phố. Bạn bè, hàng xóm ai cũng ngưỡng mộ, chúc mừng. Riêng em chẳng vui gì cả. Chỉ thấy buồn thôi, bởi em sẽ nhớ nội, nhớ cây bàng già, nhớ các bạn nhiều lắm. Ngày em lên xe rời đi là một ngày mùa hè đầy nắng. Những chiếc lá bàng cứ rung rinh, như muôn nghìn bàn tay đang vẫy chào tạm biệt em. Thế là từ lúc ấy, nghỉ hè luôn là thời gian em mong mỏi nhất. Vì khi đó em sẽ được về quê thăm nội, thăm cây bàng già trước sân. Những hôm ấy, trời trong xanh, nắng vàng ruộm, em cùng bà ngồi dưới gốc bàng, tựa lưng vào thân cây, kể cho nhau nghe những câu chuyện trong suốt mấy tháng qua.
Đối với em, cây bàng là một người bạn thân thiết, cùng em trải qua những tháng ngày tuổi thơ vô tư lự. Sau này, dù đi qua nhiều vùng đất, nhìn ngắm nhiều khung cảnh hào hoa tráng lệ. Thì đối với em, hình ảnh mái ngói đỏ, cái sân đất nâu, những nấm rơm vàng cùng cây bàng già cỗi vẫn sẽ mãi là hình ảnh đẹp nhất.
- nếu thấy hay cho mình 5* nhaa <3
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Sự kiện
1085
18470
1249
xin 5 sao cám ơn và ctlhn nhé