108
93
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Hè năm rồi, em được bố mẹ cho về quê chơi. Em rât háo hức khi sắp được về thăm ông bà, các cô chú và anh chị em ngoài đó. Trên đường đi, nhìn ra khung cửa của xe ô tô, những cánh đồng lúa chín vàng hiện ra trước mắt em. Còn có những hồ sen nhỏ nữa. Phong cảnh ở đây rất đẹp. Khi bước xuống xe ô tô thì em được cậu và chú chở về nhà. Vừa đi đến đầu ngõ thì em thấy hình dáng bà đang đứng trước cổng đón chúng em. Vừa bước xuống xe, em nhận được ngay cái ôm của bà. Thật ấm áp làm sao. Sau đó em vào chào cô chú và các anh chị trong nhà. Ai cũng đều rất vui và chào đón gia đình em. Sau khi đã làm quen được với mọi người, em đã cùng các bạn trong xóm và các anh chị em trong nhà đi chơi. Chúng em đã đi bắt cá, mò cua, thả diều, ... ( bạn có những kỉ niệm nào thì kể ra). Nhưng có một kỉ niệm mà em không bào giờ quên được. Đó là( bạn tự nói kỉ niệm ra và tự diễn đạt bằng lời văn của bạn, nói chi tiết về kỉ niệm đó. Đã đi đâu, làm gì, như thế nào cùng với ai,... tự kể ra) Sau đó em đã rút ra được bài học là ( tự nói ra ) và em cảm thấy thêm yêu quý và trân trọng quê hương cũng như mọi người ở đây.
Tuy quê em chỉ là 1 vùng quê nghèo nhưng đối với em , nói là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi để lưu giữ những kỉ niệm đẹp. Em sẽ cố gắng học tập thật chăm chỉ để sau này có thể giúp quê hương trở nên giàu mạnh hơn
( Trong bài này thì mik có hơi viết giống văn viết, bạn cố gắng chỉnh sửa sao cho giống văn nói để được tự nhiên hơn nhé!)
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
12
10
Hè vừa rồi tôi cùng với gia đình về thăm ngoại.Tôi rất vui vì hè năm nay mới đc về thăm ngoại.
Đường từ chỗ dừng xe cách nhà ngoại khoảng 40m.Cho dù đường cũng dài nhưng tôi ko hề cảm thấy mệt mỏi.Tôi cảm thấy rất phấn chấn .Khi về đến cửa nhà thì đã thấy bà đứng đợi gia đình tôi ở trước cổng nhà.Tôi gần đến nhà tôi thấy bà từ cổng chạy ra hỏi<Cháu đi đường có mệt ko?>Tôi trả lời bà Cháu ko mệt bà ạ.Lúc đó tôi vui quá liền ôm lấy bà.Tôi vào trong nhà đã thấy bà nấu 1 bữa cơm trông rất ngon tuy tôi chưa ăn.Bà nấu toàn là món tôi thích nào là gà ,tôm,thịt sườn...Mỗi lần tôi về bà lúc nào cũng đưa tôi đi chơi.Đi qua những cánh đồng thơm mùi lúa chín.Những đống rơm được phơi rất nhiều ở ngoài đường.tôi thấy các em nhỏ đang thả diều,có em nhỏ thì đang chăn trâu.Các cô các chú thì đang cày ruộng,các cụ bà thì đang đánh bóng ở hội trường thôn.Còn các cụ ông thì ngồi lại với nhau đánh cờ tướng.Bà còn đưa tôi đi mua những bộ áo quần rất đẹp.Tôi về quê thăm đc khoảng 2 tuần ,tôi thấy tôi về thăm bà với thời gian rất ngắn ngủn nhưng lại đầy ý nghĩa đối với tôi.
Đã đến lúc tôi phải chia tay bà ,tôi cảm thấy rất buồn.Tôi hứa với bà tôi rằng tôi sẽ học thật giỏi và hè năm sau sẽ lại về thăm bà
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Quê nội em ở rất xa thành phố nên chẳng mấy khi em được về thăm. Năm nay dù dã mười hai tuổi nhưng em cũng mới chỉ được về thăm ông bà nội có một lần. Lần ấy lâu lắm rồi, từ khi em còn nhỏ lắm nên hầu như em chẳng nhớ điều gì nữa. Thế nhưng tuần vừa qua, cảm ơn những ngày nghỉ của bố, em đã được về quê nội.
Bố báo tin mừng trước ba ngày. Ba ngày là khoảng thời gian quá lâu để hâm nóng niềm vui và chờ đợi. Thế rồi cuối cùng em cũng chờ được đến lúc lên tàu. Chuyến tàu hôm ấy đông đúc và ồn ã lắm. Dường như em có cảm giác ai cũng về quê thì phải. Con tàu lăn bánh rời khỏi sân ga trong một niềm vui mừng bâng khuâng khó tả. Tàu chạy gần cả một ngày nhưng em không muốn ngủ. Cảnh vật bên đường mới thích làm sao. Hết làng mạc lại đến cánh đồng, rồi đồi bãi bát ngát mênh mông. Hai bên đường lúc thì rợp một màu xanh, lúc lại nhộn nhịp vô cùng khi tàu đi qua phố chợ. Em đang miên man suy nghĩ thì tàu đến sân ga.
Nhà nội cách sân ga chưa đầy nửa cây số nên bố quyết định cả nhà đi bộ. Bước trên con đường mà dưới chân sỏi và đá cứ kêu lạo xạo, em thấy có một cái gì đó lạ vô cùng. Một cảm giác em chưa từng được trải qua. Loáng cái đã đến cổng nhà bà nội. Chiếc cổng bằng tre cũ kỹ, che một phần giàn mướp sai trĩu quả bên trong. Thấy cả nhà đã về tới cổng, bà nội vui mừng ra đón. Không hiểu sao lúc ấy tự nhiên em vứt ngay túi đồ xuống đất sà vào lòng bà nội mà nức nở. Buổi tối hôm ấy qua đi trong một giấc ngủ ngon làn cùng bà nội.
Sáng hôm sau bà gọi em dậy sớm và hình như em cũng không muốn ngủ lười như ở trên thành phố. Bây giờ em mới kịp quan sát kỹ ngôi nhà của ông bà nội. Ngôi nhà ba gian lâu ngày bị gió sương làm chuyển sang màu nâu bạc. Nhưng bên trong vẫn toát lên vẻ ấm cúng, thiêng liêng và gần gũi vô cùng. Trong bữa cơm buổi sáng, em cố khớp những hình ảnh đã hình dung với hình ảnh thực của ông bà nội. Ông bà trẻ hơn so với suy nghĩ của em. Dù đã ngoài bảy mươi nhưng ông vẫn khỏe mạnh và quắc thước. Bà nội tóc có bạc hơn nhưng bà vẫn còn nhanh nhẹn lắm.
Bữa cơm vừa xong là lúc em bắt đầu được thưởng thức những cảm giác thú vị của đồng quê. Trong khi ông bà miệng bỏm bẻm nhai trầu cùng bố mẹ em và các chú bàn công chuyện thì em được các anh chị họ rủ ra đồng chơi. Hôm nay em là nhân vật trung tâm nên anh chị nào cũng giành phần để chăm chút cho cậu em từ thành phố mới về. Ôi! Những ngày ở quê, các anh chị đã cho em biết thêm bao điều thú vị. Và có lẽ vui mừng hơn cả là những trò chơi của tụi nhỏ ở nông thôn. Lần đầu tiên em biết thế nào là một con diều sáo. Và lại còn được anh hai cho cầm dây mới thích chứ. Rồi còn biết thêm trò chơi chọi dế, đánh cỏ gà, đá bóng bằng trái bưởi phơi khô...lại còn cả những buổi được đi chăn trâu thật là ngộ nghĩnh. chỉ vài ngày mà em quen thêm bao nhiêu người bạn mới. Điều lạ là ai cũng dễ gần, cũng dễ chơi và nhanh thân thiết lắm chẳng như trên thành phố.
Những ngày ở quê vội vã qua đi trong sự nuối tiếc của em vì hầu hết những cuộc chơi còn đang dang dở. Ngày trở về thành phố ông bà còn cho rất nhiều quà. Bà ôm em vào lòng khóc nhưng không rơi nước mắt. Bà nói: Cháu bà ngoan! Về thành phố nhớ chăm chỉ học hành, lần sau trở lại chắc cháu bà lớn lắm. Em không nức nở như lúc mới về mà chỉ dửng dưng. Ở trong lòng bà em cảm thấy quê nội ấm áp, thiêng liêng, cao quý mà gần gũi xiết bao.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin