5
3
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
A. Mở bài
- Giới thiệu về tác giả Lỗ Tấn
- Nêu ý kiến
- Dẫn dắt vấn đề
B. Thân bài
1. Giải thích
- Xã hội bệnh tật ông nói chính là xã hội sa sút về mọi mặt, cổ hủ, lạc hậu,...
- Câu nói của ông có nghĩa là một tác giả khi chọn đề tài, càm hứng sáng tác phẩm của mình nên nhìn vào những cái hiện thực, chọn nói về những con ngườ, những số phận trong xã hội bị th hóa, sa sút về mọi mặt chỉ ra chúng và đồng thời phải tìm ra những cách giải quyết mong có thể thay được bộ mặt xã hội lúc bấy giờ.
2. Bàn luận
* Chứng minh qua các tác phẩm của Lỗ Tấn
- " Cố Hương"
+ Ý kiến của nhà văn được thể hiện qua việc diễn tả nỗi đau xót của nhân vật tôi về sự thay đổi diện mạo tinh thần của Nhuận Thổ trong truyện ngắn “Cố hương”
+ Nhuận Thổ không chỉ sa sút về hình dáng, Nhuận Thổ còn có những suy sụp thê thảm về tinh thần. Bây giờ, anh sống trong một tình cảnh bi đát: "Con đông, mùa mất, thuế nặng, lính tráng, trộm cướp, quan lại, thân hào đày đoạ thân anh khiến anh trở thành đần độn, mụ mẫm đi!".
+ Nhuận Thổ tiêu biểu cho kiểu nhân vật "người bất hạnh trong xã hội bệnh tật" của Lỗ Tấn. Xây dựng nhân vật này, nhà văn "với mục đích lôi hết bệnh của họ ra, làm cho mọi người chú ý tìm cách chạy chữa” đã chỉ ra những “căn bệnh” cơ bản của người nông dân Trung Quốc đương thời: mê tín dị doan, bị tư tưởng phong kiến bóp nghẹt cuộc sống (tư tưởng đẳng cấp, cam chịu...).
- " Thuốc"
+ Tác phẩm cũng nói lên một căn bệnh khác của người Trung Quốc. “Thuốc” dùng để chữa căn bệnh tinh thần: Căn bệnh gia trưởng, căn bệnh mê muội, lạc hậu về mặt khoa học của người dân Trung Quốc.
+ Nhà văn Lỗ Tấn đã vạch trần hiện thực đất nước Trung Quốc, dưới sự thống trị nhà Thanh đã đẩy người dân vào cuộc sống đầy bế tắc, chìm sâu vào những mê muội, lạc hậu. Bệnh tật không thể chữa được bằng phương pháp mê tín, mị đoan mà phải có một phương thuốc đặc hiệu.
C. Kết bài
- Đánh giá chung
- Suy nghĩ của bản thân.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin