

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Ông giáo là một trí thức có trái tim nhân hậu rất đáng quý. Ông là chỗ dựa tinh thần, là niềm an ủi, tin cậy của lão Hạc. Ông giáo là nơi để lão Hạc san sẻ bao nỗi đau, nỗi buồn. Nhờ đọc hộ một lá thư, nhờ viết hộ một lá thư cho đứa con trai đi phu đồn điền. Tâm sự về mảnh vườn và chuyện đứa con trai "phần chí" không lấy được vợ. San sẻ về nỗi đau buồn sau khi bán cậu Vàng cho thằng Mục, thằng Xiên,... Có lúc là một điếu thuốc lào, một bát nước chè xanh, một củ khoai lang... "Lúc tắt lửa tối đèn có nhau". Ông giáo đã đồng cảm, đã thương xót, đã san sẻ với lão Hạc với tất cả tình người.Trong truyện "Lão Hạc", ông giáo vừa là nhân vật, vừa là người dẫn chuyện. Không phải là nhân vật trung tâm, nhưng sự hiện diện của ông giáo đã làm cho "Bức tranh quê" ngày xa xưa ấy thêm sáng tỏ. Nhân vật ông giáo là chiếc gương soi sáng cuộc đời và tâm hồn lão Hạc, đã góp phần tô đậm giá trị nhân đạo của truyện ngắn đặc sắc này.
@Vy_ling
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Ông giáo là một tri thức nghèo nhưng giàu lòng yêu thương, nhân hậu. Cũng giống như lão Hạc ông giáo cũng có những thứ mình coi là báu vật, đó chính là sách. Dù gia đình không khá khẩm hơn là bao, nhưng ông giáo vẫn giàu tình cảm và biết giúp đỡ người khác. Ông vẫn coi lão Hạc như một người bạn của mình, lắng nghe những tâm sự, giúp đỡ lão Hạc khi cần. Ông giáo luôn muốn giúp đỡ lão Hạc, dù chỉ là củ khoai, chén rượu, khi lão Hạc từ chối sự giúp đỡ của ông, ông giáo vừa buồn vừa thông cảm. Cũng chính ông giáo là người đã giữ gìn mảnh vườn và số tiền ít ỏi của lão Hạc để đưa cho cậu con trai của lão Hạc. Đó chẳng phải là những phẩm chất vô cùng đáng quý hãy sao. Như vậy, ông giáo là một nhân vật vừa đáng thương vừa đáng quý khiến ta phải suy ngẫm
Bảng tin